Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

HÃY LÀNH LẶN SAU MỘT CUỘC TÌNH ...

Hãy lành lặn sau một cuộc tình...


Mỗi người có một cuộc tình, người ta sẽ lành lặn và học được cách lành lặn. Không có lỗi với hiện tại, vừa lòng quá khứ. Vì để chẳng còn, hay khó có thể lành lặn như thế, có nghĩa trái tim đó đã từng hiến dâng trọn vẹn mà không tính toán. Người ta sẽ nhớ rằng từng điên dại với một mối quan hệ dở dang, kết thúc chỉ là nuối tiếc. Đó không phải một sự đánh đổi, mà là hưởng thụ, một sự ban ơn, từ một dưng vô thường.

Xin dập tắt trước suy nghĩ về mọi cuộc hạnh ngộ nho nhỏ, qua đường hay thứ gì không liên quan đến tình yêu. Tôi đang nói về những cuộc tình đúng nghĩa, về phụ nữ, nguồn cơn khiến đấng mày râu hoang hoải cả về tâm hồn lẫn thể xác. Dù là đã, hay đang.
Hoặc cũng có thể tôi đang thổ lộ về sự tò mò, ngàn câu hỏi mà tôi, chúng ta đặt ra cho bản thân khi bước ra khỏi cuộc đời người đàn ông nào đó, không chỉ có sự lẻ loi hơn cả một mình, mà còn có những điều gì đã gieo lại chốn ấy, điều gì, cô gái nào đã thay thế vị trí từng thuộc về mình, là của mình. Hay sự thực, là phải làm thế nào để lấp đầy nỗi cô đơn đang phải gân lên lấp đầy khoảng trống vừa hiện hữu.
Chia sẻ cuộc đời mình, những ngày tháng sống với ai đó là một chuyện lạ lùng nhất song cũng kỳ diệu nhất của tạo hóa. Yêu, say đắm, chưa bao giờ là tội, thậm chí đó còn là dấu hiệu đẹp đẽ của cảm xúc - thứ có sức mạnh chi phối lạ thường trong cuộc sống mỗi người. Vì đã từng điên cuồng hạnh phúc tới mức có kẻ dù đau khổ trở thành bạn đồng hành, dù nhức nhối trái ngang đến kiệt cùng cũng không hề thù hận.
Chỉ xin mất mát đừng đến với nhau, bản tình ca đừng nhàu nát, yêu thương đừng qua đời. Nếu không, hãy giữ cho mình, sau một cuộc tình, còn lành lặn.
Lành lặn để đến với nhau, để cho nhau cơ hội cùng kinh qua sóng gió, cùng hờn ghen, thách thức nhau để rồi chính cả hai hiên ngang chống lại cuộc đời. Lành lặn để chẳng sợ gì đổi thay dù cả trong con người, và lành lặn để vĩnh biệt nợ duyên đã đến phút tàn.
Mà cách lành lặn của phụ nữ và đàn ông, có giống nhau không? Tôi có một cậu bạn không dám lân la đến chuyện yêu đương chỉ bởi sợ không biết sẽ lại phải đau lòng như thế nào. Như người ta sợ axit, sợ bị ăn mòn, ăn mòn sức chịu đựng. Lúc đối diện với một người như thế, tôi thấy phụ nữ quá tàn nhẫn, giỏi gây ra thương tổn và trở thành phái mạnh khi làm đau trái tim, tâm hồn.
Định viết cái tiêu đề "Chúc các anh lành lặn sau một trận tình", nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì táo bạo ở vài dòng này thôi. Đầu tiên là khi nàng đói, khi nàng muốn đến nỗi khi các anh hỏi đi hỏi lại có nhớ nhung không, thì ánh mắt nàng khác nào đốm lửa chực chờ thiêu rụi, đôi nay ghì siết víu chặt, hơi thở trút khỏi lồng ngực nhanh hơn một cơn mưa rào, thì các anh có biết cần làm gì để tự cứu mình sống sót không?
Những khoảnh khắc ngọt ngào ấy cứ thế phá vỡ ngày tháng tẻ nhạt làm bạn với cô đơn, thật tồi tệ, chẳng may, một ngày khi nàng ơ thờ quay lưng, khẽ khàng đến nỗi không nghe tiếng khước từ chiếc giường như lãnh địa riêng của hai người, các anh làm gì để thôi lần tìm hơi ấm, cố nhắm mắt mường tượng hương tinh dầu nàng vô tình bỏ lại trên chăn gối. Còn ai làm bừa bộn tấm drap cứ nằm yên bằng những cách nghịch ngợm và những trò khiêu khích vừa e lệ vừa cuồng dại như nàng vẫn làm.
Các anh nguyền rủa mình ngu ngốc ra sao, ước được làm lại bao nhiêu lần. Đánh cược danh dự và lòng tự trọng. Làm thân với lãng quên không hẳn là điều khó khăn, nhưng chẳng dễ dàng gì để bỏ đi hết những thói quen nhỏ xinh mà nàng mang đến, để gạt đi hết những dự định cho ngày mai từng cùng tô vẽ, cùng cố gắng xây từng viên gạch đầu tiên.Ai xếp gọn lại đống giấy tờ ngổn ngang, ai đặt vài nhành hoa nhỏ lên giá sách, ai đếm những điếu thuốc còn lại trong hộp, ai vò mớ tóc lười chải, ai giúp các anh nuôi nấng thứ cảm xúc thật thật đùa đùa, và giản dị vừa lớn lao...
Có lẽ tôi đã nhiều và nặng lời.
Mỗi người có một cuộc tình, người ta sẽ lành lặn và học được cách lành lặn.
Không có lỗi với hiện tại, vừa lòng quá khứ.Vì để chẳng còn, hay khó có thể lành lặn như thế, có nghĩa trái tim đó đã từng hiến dâng trọn vẹn mà không tính toán. Người ta sẽ nhớ rằng từng điên dại với một mối quan hệ dở dang, kết thúc chỉ là nuối tiếc. Đó không phải một sự đánh đổi, mà là hưởng thụ, một sự ban ơn, từ một người dưng vô thường.
(Sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét